EM LÀ CON GÁI TÂY NINH
Đặng Thanh Huyền
(* Tặng Nghệ sỹ Nguyễn Hương)
Ngâm Thơ:
Nữ : Trảng Bàng bánh tráng phơi sương
Bà Đen ngọn núi vấn vương lòng người…
Lý Cái Mơn:
Nam: Về Tây Ninh miền quê yêu dấu
Nắng gió quanh năm cho người con gái đẹp xinh
Dáng thướt tha lòng son sắt thủy chung muôn đời…
Nữ: Này anh ơi hãy về quê em
Ghé qua núi Bà Đen
Thăm một lần địa danh Tòa Thánh Tây Ninh…
Vọng Cổ:
Câu 01: Mẹ nói ai tắm dòng nước Vàm Cỏ Đông đều đẹp xinh duyên dáng. Và được sinh ra trên mảnh đất anh hùng bom cày đạn xới thì lòng dạ sắt son chung thủy đến… muôn… đời.
Nam: Là nơi Trung ương Cục miền Nam chống Mỹ năm nào.
Tây Ninh quê hương là thủ đô kháng chiến, ca khúc khải hoàn giành độc lập tự do.
Nữ: Em sinh ra thời bình không lửa đạn bom rơi, nênmãi nhớ công ơn những anh hùng ngã xuống.
Nam: Để cho quê nhà giàu đẹp hôm nay, tiếp tục dựng xây bằng những bàn tay khối óc…
Câu 02: Ngọn núi hùng vĩ lớn cao như khát vọng người dân xứ sở, từng bước vươn xa phát triển không ngừng.
Nữ: Em là con gái Tây Ninh luôn hãnh diện tự hào.
Xưa cha anh đã lấy máu xương mình tô thắm, cho mảnh đất anh hùng đứng dậy hiên ngang.
Nam: Để rạng ngời những thắng cảnh danh lam, Thánh Thất Cao Đài nguy nga tráng lệ.
Hồ Dầu Tiếng một công trình nhân tạo, mãi là niềm tự hào của đất Mẹ Tây Ninh…
Nói Lối:
Nữ: Về Châu Thành lòng chợt nhớ Tân Biên
Ghé Tân Châu thương Trảng Bàng yêu dấu…
Nam: Đêm Dương Minh Châu anh tơ tưởng Bến Cầu
Đang Hòa Thành – Gò Dầu sợ bước chân lưu luyến…
Vọng Cổ:
Câu 05: Có phải sáng mai em đưa anh về thăm thành phố trẻ. Để ngắm nhìn những công trình đang dựng xây ngày đêm hối hả trên mảnh đất Tây Ninh đón đợi… xuân… về.
Nữ: Rực rỡ cờ hoa giăng khắp nẻo đường.
Nam: Khi muôn cánh én bay về hân hoan chao liệng, thêm rộn rã phố phường Ninh Thạnh – Ninh Sơn.
Nữ: Thành phố kiên cường vượt qua vết tích chiến tranh, phát triển vững bền phồn vinh muôn thuở.
Nam: Đang Tân Châu sao nhớ Bến Cầu da diết, tơ tưởng bóng hình ai người con gái Châu Thành…
Câu 06: Dẫu mới lần đầu về với quê em, nhưng chan chứa yêu thương tình đất tình người xứ sở.
Nữ: Hoa nở ngát hương nơi ngày xưa bom cày đạn xới, cho lòng người luôngiữ vẹn sắt son.
Nam: Anh đã yêu rồi người con gái Tây Ninh, yêu Vàm Cỏ Đông chở nét dịu dàng duyên dáng.
Nữ: Sánh bước bên anh trên con đường thênh thang trải rộng, nghe hơi thở mùa xuân đang réo gọi nhau về.
Ngâm thơ:
Nam: Khắp nơi nhựa sống tràn trề
Trên thành phố trẻ tư bề sắc xuân…
Nữ: Em là con gái Tây Ninh
Tự hào hãnh diện quê mình hùng anh./.
Long Xuyên, ngày 07 tháng 01 năm 2015.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)